Lãng tử sao mà lại đắn đo
Đời hay dở mặc , chớ nên dò
Ơn thầy đỏ sắc thương người nhận
Nghĩa bạn tươi màu quý kẻ cho
Sáng trả mành tơ chờ lão nguyệt
Chiều khơi bếp lửa đợi ông lò
Men nồng nhấp cạn say rồi tỉnh
Những chuyện vui buồn chả thiết lo.
Dạ Cổ Hoài Lang
00:01 - 14/11/2015