Bản vốn kiêu kỳ giữ tịnh không
Ngày xuân bỏ lỡ chọn anh chồng
Trang đài yểu điệu bao chàng ngắm
Lệ diễm ngoan hiền khối kẻ trông
Mãi kén nên rằng phai tuổi đượm
Hoài ươm bởi thế nhạt men nồng
Thời gian há chịu chờ ai cả
Lối nhỏ đi về rũ nhuỵ bông
(bài hoạ)