Từ cổ chí kim, thôi đành vậy
Dời thời chuyển thế phải như này
Xuân thu Chiến quốc đều đã định
Trịnh – Nguyễn trong - ngoài phải vậy đây
Kẻ gặp thời cơ, thành đại nghiệp
Người lỡ thế cuộc, vạ đắng cay
Nhưng mặc thế thời sao cũng kệ
Một lòng vẫn thế chẳng đổi thay
Tiếp theo bài thời thế.
Sửa lại cho đúng ý của cụ Ngô Thì Nhậm trong vế câu đối với Đặng Trần Thường:
không phải là: "gặp thời thế thế thời phải thế" (phần này đã được cụ Phan Huy Ích sửa lại)
mà ý gốc phải là: "dù thời thế thế nào vẫn thế"
Sửa lại cho đúng ý của cụ Ngô Thì Nhậm trong vế câu đối với Đặng Trần Thường:
không phải là: "gặp thời thế thế thời phải thế" (phần này đã được cụ Phan Huy Ích sửa lại)
mà ý gốc phải là: "dù thời thế thế nào vẫn thế"