Chiều phai nắng nhạt chỉnh trang lòng
Kẻ tiễn duyên rồi có được sông?
Một nỗi ê chề cho mở hướng
Nhiều đêm khắc khoải sợ nghiêng dòng
Hoài mong giấc lạnh đừng lay dỗ
Mãi ước tâm lành phải tạo trông
Giận hãy trôi về nơi biển tối
Thời gian bỏ lại phía sau chồng
BỎ LẠI
Bài Họa