Buông dòng chữ thắm dệt miền ân
Để tiếng người thôi nhạt nhẽo phần
Hạ trải hương tình vun nếp nghĩa
Hoa cài nụ biếc giữ nền nhân
Đùn tia nắng mỏng vờn môi chậm
Nhỏ quãng chiều xa chạm khói dần
Giã biệt con đò sang nẻo ấy
Em còn chạnh nhớ tuổi vào xuân.
61. NHỚ XUÂN