Dẫu chẳng yêu kiều cũng tiếng hoa
Dầu không rực rỡ thế nhưng mà
Cho thờ thẫn dạ người lui tới
Khiến ngẩn ngơ hồn kẻ dạo qua
Bởi vẻ đơn sơ dầm gió lạnh
Vì hương mộc mạc tắm trăng ngà
Làm bao lãng tử hoài xao xuyến
Bậc đế vương mời "rượu với ta!"
(Họa cùng thi hữu Van Long Pham)