Trăng vừa gọi đất thảo vần thơ
Đất cậy nhờ trăng hãy chuyển bờ
Đất bảo vầng trăng chờ trỗi nhạc
Trăng lùa mặt đất để khều mơ
Mời trăng hẹn đất mùa xưa thổi
Lẩy đất gài trăng mộng cũ chờ
Não nuột lời trăng mòn mỏi đất
Trăng tròn đất đã lạnh lùng tơ
Mây rằng sóng dữ chẳng là thơ
Ngỡ sóng và mây phải thuộc bờ
Sóng diễn đưa tình mây trải dạ
Mây bàn đợi nghĩa sóng vào mơ
Vì mây bảo sóng còn riêng nghĩ
Bởi sóng cầu mây mãi cạn chờ
Lạnh lẽo dù mây cùng sóng thở
Mây bền bỉ gọi sóng choàng tơ
Biển nhắc trăng rằng hãy chọn thơ
Và trăng nhận sóng biển qua bờ
Trăng đùa biển vẫn đường chăn mộng
Biển cợt trăng còn chỗ gối mơ
Vọng tiếng trăng ngồi nghe biển gọi
Vào khơi biển vỗ ngắm trăng chờ
Trăng rồi biển sẽ hòa nhau bóng
Biển nghĩa trăng tình thắm đẹp tơ