Buồn như phảng phất chạy quanh lòng
Chắc tại canh trường đã hiểu sông
Nếu một khi mùa lay chuyển chỗ
Thì bao thuở nước nhạt phai dòng
Mình nghe lá rụng mơ tìm dỗ
Kẻ nghĩ duyên rời ý tuyệt trông
Mỗi bước chân về sao mải nặng
Tròn đêm ngập lối ảo hư chồng
47 - MÙ XA