Ngỡ hưởng vườn yêu đẹp quá trời
Hai mình giỡn nghịch thủa cùng khơi
Tình đây vẫn nhớ lo ngàn phận
Nghĩa ấy nào quên tại cảnh đời
Bởi thấy anh về bao ngẫm lạ
Do nhìn kẻ sợ ý sầu rơi
Vì đâu gặp gỡ làm e nhỉ
Quặn thắt người thương chẳng nhẽ rời
Hai mình giỡn nghịch thủa cùng khơi
Tình đây vẫn nhớ lo ngàn phận
Nghĩa ấy nào quên tại cảnh đời
Bởi thấy anh về bao ngẫm lạ
Do nhìn kẻ sợ ý sầu rơi
Vì đâu gặp gỡ làm e nhỉ
Quặn thắt người thương chẳng nhẽ rời