Mở lối chân tình nữa độ xuân
Người xưa trở bước ngẫm riêng phần
Êm đềm gió thoảng đời lưu nghĩa
Lỡ dở trăng về dạ thắm nhân
Ngõ vọng môi cười khi thấp thỏm
Hồn trao miệng hát giữa đang cần
Hoa tràn vẫy mộng bừng tươi nở
Sưởi ấm cho lòng trọn nỗi ân
Người xưa trở bước ngẫm riêng phần
Êm đềm gió thoảng đời lưu nghĩa
Lỡ dở trăng về dạ thắm nhân
Ngõ vọng môi cười khi thấp thỏm
Hồn trao miệng hát giữa đang cần
Hoa tràn vẫy mộng bừng tươi nở
Sưởi ấm cho lòng trọn nỗi ân