Trăng này lặng lẽ khuất về đâu
Bóng cũ tàn phai dạ tủi sầu
Một kiếp buồn đau hồn đã mỏi
Bao lần chán nản lệ càng sâu
Chờ nhau khắc khoải bờ sông Dục
Vọng kẻ triền miên cuối bãi cầu
Chút nghĩa ngày xưa còn ở lại
Con đò vẫn đợi bến vườn dâu.
Bóng cũ tàn phai dạ tủi sầu
Một kiếp buồn đau hồn đã mỏi
Bao lần chán nản lệ càng sâu
Chờ nhau khắc khoải bờ sông Dục
Vọng kẻ triền miên cuối bãi cầu
Chút nghĩa ngày xưa còn ở lại
Con đò vẫn đợi bến vườn dâu.