Biển dội mây quầng dáng vẫn cong
Nhìn cay đắng mỏi quạnh tâm lòng
Hoa hồng mệnh số đời luôn tủi
Bạc bẽo duyên tình kiếp chẳng đong
Bởi đã xa rồi quên đợi bến
Còn chăng vắng mãi để soi dòng
Vì tơ đứt đoạn đành buông thả
Một cõi gian trần chỉ ước trong.
Nhìn cay đắng mỏi quạnh tâm lòng
Hoa hồng mệnh số đời luôn tủi
Bạc bẽo duyên tình kiếp chẳng đong
Bởi đã xa rồi quên đợi bến
Còn chăng vắng mãi để soi dòng
Vì tơ đứt đoạn đành buông thả
Một cõi gian trần chỉ ước trong.