Xưa thầy “bảo học” khoái làm thơ
Khởi tứ dìu nhau chúng bạn chờ
Bảy chữ thương đời xua tráo trở
Năm vần đuổi bệnh lấp ngu ngơ
Xa trường giã bạn quên mầu mỡ
Chuyển nghiệp về quê cập bến bờ
Sống khỏe cùng xuân vui “trả nợ”
Tâm tình đã thỏa những niềm mơ.
(Nđt, Ltvt, Ntvv, Bvđâ)
Thuở học sinh nghèo nghĩ đến thơ
Thầy cô dạy bảo chớ trông chờ
Say lời đắm chữ đầu vơ vẩn
Quý hữu yêu trường dạ ngẩn ngơ
Những tưởng vài câu còn tựa sớ
Nào hay một quyển hết nương bờ
Công người chỉ dẫn hoài mang “nợ”
Nặng nghĩa ân tình thoả ước mơ
Thầy cô dạy bảo chớ trông chờ
Say lời đắm chữ đầu vơ vẩn
Quý hữu yêu trường dạ ngẩn ngơ
Những tưởng vài câu còn tựa sớ
Nào hay một quyển hết nương bờ
Công người chỉ dẫn hoài mang “nợ”
Nặng nghĩa ân tình thoả ước mơ