Mưa về khắc khoải nỗi niềm rơi
Nắng trĩu đìu hiu vọng khoảng trời
Quạnh quẽ buồng tim người cứ tủi
Êm đềm cõi dạ kẻ liền khơi
Hồn say mộng đẫm nghiêng chiều với
Bão động dòng ưu thả ý mời
Khổ cũng riêng từng canh chớ chạnh
Men còn ấm những giọt nào ngơi
Nắng trĩu đìu hiu vọng khoảng trời
Quạnh quẽ buồng tim người cứ tủi
Êm đềm cõi dạ kẻ liền khơi
Hồn say mộng đẫm nghiêng chiều với
Bão động dòng ưu thả ý mời
Khổ cũng riêng từng canh chớ chạnh
Men còn ấm những giọt nào ngơi