Tàn đông lạnh lẽo trải thơ sầu
Mỗi buổi ta ngồi dạ buốt sâu
Để mộng giăng hồn tim chán nẫu
Nhìn trăng thả mực ngữ không ngầu
Sương mềm nhỏ giọt bao lần giấu
Gối mỏng rơi làn những bận thâu
Quạnh nghĩ loan phòng ai hiểu thấu
Rồi đêm lặng lẽ Chúa thương cầu
Mỗi buổi ta ngồi dạ buốt sâu
Để mộng giăng hồn tim chán nẫu
Nhìn trăng thả mực ngữ không ngầu
Sương mềm nhỏ giọt bao lần giấu
Gối mỏng rơi làn những bận thâu
Quạnh nghĩ loan phòng ai hiểu thấu
Rồi đêm lặng lẽ Chúa thương cầu