Cóc tía xem ra chẳng quá sầu
Lưu truyền sử sách cũng từ lâu
Rìa vườn phưỡn bụng nghe lời oán
Đáy giếng phùng mang trách nỗi rầu
Bóng của thầy đồ nhiều học vấn
Hình hài cậu phán lắm mưu sâu
Và còn hiến kế giàu dinh dưỡng
Chữa trẻ khem ăn với chốc đầu.
Trần Ngọc Bích
07:48 - 07/12/2014