(Góp vui cùng thi hữu Nguyen Thanh)
Vì quên ước nguyện phải đau lòng
Hận tủi dâng đầy mỗi tiết đông
Nẻo nghĩa ngày xưa đà úa nhạt
Miền ân thuở ấy cũng thôi nồng
Làm mây đẩy gió qua chiều hạ
Để sóng xô thuyền dạt quãng sông
Nhận nỗi đau này ta mới hiểu
Còn đâu tuổi ngọc với mơ hồng
Hận tủi dâng đầy mỗi tiết đông
Nẻo nghĩa ngày xưa đà úa nhạt
Miền ân thuở ấy cũng thôi nồng
Làm mây đẩy gió qua chiều hạ
Để sóng xô thuyền dạt quãng sông
Nhận nỗi đau này ta mới hiểu
Còn đâu tuổi ngọc với mơ hồng