Nđt
Qua ngày đoạn tháng tưởng vần thơ
Bởi biết lòng kia chợt hững hờ
Một phút mê người tim bỗng thẳm
Đôi lần kết kẻ dạ vừa trơ
Tìm đông lạnh nẻo trông buồn mắt
Đắm hạ nhòa sông lỡ gửi bờ
Mỗi ngả ai về phương đó lặng
Mi nồng chót thoảng cũng sầu đơ
Bởi biết lòng kia chợt hững hờ
Một phút mê người tim bỗng thẳm
Đôi lần kết kẻ dạ vừa trơ
Tìm đông lạnh nẻo trông buồn mắt
Đắm hạ nhòa sông lỡ gửi bờ
Mỗi ngả ai về phương đó lặng
Mi nồng chót thoảng cũng sầu đơ