Mưa phùn lạnh lẽo hẳn mùa đônG
Khắc khoải buồn sao những nặng lònG
Biển khẽ khàng khơi hồn sóng lộnG
Tâm nhàn nhã gợi cảnh trời tronG
Chờ Xuân giữ nhụy lơ là cổnG
Đợi cõi cài hoa thấp thỏm đồnG
Nghĩa cử ân tình ta lặng ngónG
Cho dù cách trở vẫn hoài monG.
Khắc khoải buồn sao những nặng lònG
Biển khẽ khàng khơi hồn sóng lộnG
Tâm nhàn nhã gợi cảnh trời tronG
Chờ Xuân giữ nhụy lơ là cổnG
Đợi cõi cài hoa thấp thỏm đồnG
Nghĩa cử ân tình ta lặng ngónG
Cho dù cách trở vẫn hoài monG.