Khổ nỗi sao thuyền giạt đến đây?
Thầm se sợi nhớ mãi dâng đầy!
Bao ngày biển gọi chan niềm rối
Những buổi ai về khiến dạ ngây
Giữa cảnh buồn thiu chờ bóng nguyệt
Bên đời lặng lẽ ngắm vầng mây
Chiều buông ảm đạm bơ phờ dáng
Kỷ niệm qua rồi vẫn đắm say
Thầm se sợi nhớ mãi dâng đầy!
Bao ngày biển gọi chan niềm rối
Những buổi ai về khiến dạ ngây
Giữa cảnh buồn thiu chờ bóng nguyệt
Bên đời lặng lẽ ngắm vầng mây
Chiều buông ảm đạm bơ phờ dáng
Kỷ niệm qua rồi vẫn đắm say