Mùa Thu quạnh quẽ trải nơi làng
Tủi phận Thu về nhớ Nẫu sang
Dỗi cảnh âm thầm Thu úa ngập
Làm Thu khắc khoải hạ tan bàng
Thu chiều lá ngủ say nhờ võng
Ngọc nắng Thu hờn tưởng đã dang
Nhớ mãi Thu thường si sợ ảnh
Nàng Thu vẫn ước được đeo vàng
Tủi phận Thu về nhớ Nẫu sang
Dỗi cảnh âm thầm Thu úa ngập
Làm Thu khắc khoải hạ tan bàng
Thu chiều lá ngủ say nhờ võng
Ngọc nắng Thu hờn tưởng đã dang
Nhớ mãi Thu thường si sợ ảnh
Nàng Thu vẫn ước được đeo vàng