Ta đời kiếp lệ giữa trần gian
Khoảng trống cô đơn lỡ trọn quàng
Những buổi xuân nồng không kẻ đến
Bao lần hạ thắm chẳng người sang
Mà giăng giọt tuyết đông mầu bạc
Để nhuộm trời thu lá sắc vàng
Một trái tim sầu ngơ ngẩn lặng
Ta đời kiếp lệ giữa trần gian.
Nguyễn Thành
18:54 - 24/10/2014