Trắc trở đường duyên phận tủi sầu
Đêm buồn tiếng nhạc rót từng câu
Tình xa kẻ đợi bờ mong ước
Biển nhớ người đi bến khẩn cầu
Bởi trái thời gian còn ướp mọng
Nên dòng kỷ niệm chẳng vùi sâu
Vườn ai ghé lại lòng rưng rức
Có một cành hoa đã vắng mầu
(Xin tiếp cùng Ngọc Thụy)
22/10/2014