Hai đứa ngăn chia một đỉnh sầu
Nên giờ gặp gỡ ngập ngừng câu
Lo cành phượng thắm xa lìa ngõ
Ngại mảnh trăng non rụng xuống cầu
Những ước mong ngờ giây cháy đượm
Bao hờn tủi chạm vết hằn sâu
Ân tình dẫu có trăm nghìn nỗi
Vẫn đợi ơn trên gởi phép mầu
(Xin tiếp cùng Ngọc Thụy)
30/10/2014