(Nđt)
Đã bén duyên nồng phải chịu thương
Dù cho bỉ cực vẫn môi hường
Anh hùng mặc khách đừng tơ tưởng
Thục nữ trang đài chả vấn vương
Kẻ phán người nghe càng nhẫn nại
Lời qua tiếng lại chỉ khiêm nhường
Bên đời nhẹ nhõm ngời tâm phúc…
Một cõi êm đềm toả sắc hương
Dù cho bỉ cực vẫn môi hường
Anh hùng mặc khách đừng tơ tưởng
Thục nữ trang đài chả vấn vương
Kẻ phán người nghe càng nhẫn nại
Lời qua tiếng lại chỉ khiêm nhường
Bên đời nhẹ nhõm ngời tâm phúc…
Một cõi êm đềm toả sắc hương