NĐT
Rượu đế em mời cũng đủ say
Đường xưa lối cũ cỏ may dày
Đôi dòng sữa ngọc luôn còn chảy
Một áng thơ tình vẫn chẳng bay
Lỡ dại cô nàng mong thả váy
Vờ khôn lãng tử mộng khua chày
Sao mà chả nhớ câu người dạy
Của lạ quen rồi bỗng muốn ngay
Đường xưa lối cũ cỏ may dày
Đôi dòng sữa ngọc luôn còn chảy
Một áng thơ tình vẫn chẳng bay
Lỡ dại cô nàng mong thả váy
Vờ khôn lãng tử mộng khua chày
Sao mà chả nhớ câu người dạy
Của lạ quen rồi bỗng muốn ngay