Em giờ quạnh quẽ cuối dòng sông
Bởi sợ về quê lãng phí đồng
Có buổi vào ra chờ chỗ hẹn
Thêm tuần đứng đợi ở nhà trông
Rồi đêm bóng gọi thời gian đỏ
Dõi nguyệt hình khoe khoảnh khắc hồng
Mãi tưởng hoang chiều cho trọn kiếp
Nên tình vẫn đọng tiếc hoài không
Bởi sợ về quê lãng phí đồng
Có buổi vào ra chờ chỗ hẹn
Thêm tuần đứng đợi ở nhà trông
Rồi đêm bóng gọi thời gian đỏ
Dõi nguyệt hình khoe khoảnh khắc hồng
Mãi tưởng hoang chiều cho trọn kiếp
Nên tình vẫn đọng tiếc hoài không