Bao phen vất vả dưới gầm trời
Cực khổ đeo hoài phận số ơi
Vẫn biết thương trường thua lẫn thắng
Nên chăng khoé miệng khóc hay cười
Hờn câu ái nghĩa vừa trao gửi
Tủi nỗi ân tình đã rụng rơi
Vốn dĩ nhân gian toàn ảo mộng
Nhiều khi diễn tả chẳng nên lời
Bao phen sướng khổ tại ông trời
Vât vả quen rồi phận số ơi
Tủi hận huynh che bằng mắt dỗi
Sầu thương muội giấu ở môi cười
Hờn duyên đổ nát mưa chồng chất
Oán mộng hoang tàn lá rụng rơi
Mấy độ thu sang người chẳng thấy
Ngàn dâu góc bể bặt tin lời!
Vât vả quen rồi phận số ơi
Tủi hận huynh che bằng mắt dỗi
Sầu thương muội giấu ở môi cười
Hờn duyên đổ nát mưa chồng chất
Oán mộng hoang tàn lá rụng rơi
Mấy độ thu sang người chẳng thấy
Ngàn dâu góc bể bặt tin lời!