Bỏ nhậu bao lần tưởng sẽ trôi
Nào đâu chẳng rượu chết cho rồi
Trông mùi Quế Lộ tê đầu lưỡi
Nhớ vị Mao Đài bỏng khóe môi
Lão Lý thành tiên nhờ giỏi uống
Chàng Cao hóa thánh bởi hay ngồi
Cùng trăng cạn chén kê đầu ngủ
Quả Lão trên đời cũng thế thôi.
Xin đừng uống nữa hại mình thôi
Kẻ luyến người xa đã vậy rồi
Cạn buổi sầu đau thời sũng gối
Vương niềm khổ nhớ rượu mềm môi
Chiều thơ thẩn đợi buồn ra ngóng
Tối bẽ bàng trông nản vọng ngồi
Chuốc tửu say mèm sao chịu nỗi
Khuyên nàng rũ hết mộng tình trôi
Kẻ luyến người xa đã vậy rồi
Cạn buổi sầu đau thời sũng gối
Vương niềm khổ nhớ rượu mềm môi
Chiều thơ thẩn đợi buồn ra ngóng
Tối bẽ bàng trông nản vọng ngồi
Chuốc tửu say mèm sao chịu nỗi
Khuyên nàng rũ hết mộng tình trôi