Mỗi buổi về ngang thấy Mẹ ngồi
Nghe hồn quặn thắt chỉ mình thôi
Giờ đây tủi xót còn vay nữa
Bữa nọ buồn tư đủ chán rồi
Lặng lẽ em tìm trong lối ảo
Âm thầm chị đếm những chiều trôi
Tàn canh gió thoảng cay vời vợi
Để kiếp hồng nhan chịu rã nhồi
Nghe hồn quặn thắt chỉ mình thôi
Giờ đây tủi xót còn vay nữa
Bữa nọ buồn tư đủ chán rồi
Lặng lẽ em tìm trong lối ảo
Âm thầm chị đếm những chiều trôi
Tàn canh gió thoảng cay vời vợi
Để kiếp hồng nhan chịu rã nhồi