Cái tiết khô hanh lại tới rồi
Sao mà tránh khỏi nẻ đôi môi
Chăm khua mãi đợi bèo bung cánh
Chịu ủ hoài mong lạc nẩy chồi
Bụng xẹp con nheo buồn việc cuốn
Thân còm vách nát khổ tiền lôi
Phong phanh tấm áo nhiều cơ cực
Học Pháp nhờ nương kiếp tái hồi.
Họa thơ Phương Nguyên