Sáu bảy xuân thời sợ chữ đơ
Đầu ung não loạn giống tên khờ
Hôm kìa gặp lão đâu còn nhớ
Bữa nọ gieo lời cứ mải ngơ
Lại nghĩ đôi lần thư chép vở
Hoài ôm những bận thả i tờ
Trang nhà quạnh vắng hồn nay vỡ
Chẳng biết bao ngày giữ được thơ
Đầu ung não loạn giống tên khờ
Hôm kìa gặp lão đâu còn nhớ
Bữa nọ gieo lời cứ mải ngơ
Lại nghĩ đôi lần thư chép vở
Hoài ôm những bận thả i tờ
Trang nhà quạnh vắng hồn nay vỡ
Chẳng biết bao ngày giữ được thơ