
(Họa bài thơ ĐÔI CÂU TỰ SỰ của thi hữu Trần Quốc Tiến)
Chậm rãi mần ăn tuổi xế tà,
Ân nồng luyến tưởng nhẹ nhàng qua...
Yêu cuồng sống vội hàng son trẻ,
Hỉ nộ mê lầm chỗ thế gia!
Hội Tết tưng bừng sao ủ rũ?
Làng thơ rộn rã cứ vui mà.
Dừng thôi điệp khúc nghe hờ hững,
Mấy thủa giao tình bộ dễ xa!
Ân nồng luyến tưởng nhẹ nhàng qua...
Yêu cuồng sống vội hàng son trẻ,
Hỉ nộ mê lầm chỗ thế gia!
Hội Tết tưng bừng sao ủ rũ?
Làng thơ rộn rã cứ vui mà.
Dừng thôi điệp khúc nghe hờ hững,
Mấy thủa giao tình bộ dễ xa!