Viết mãi dòng thơ bởi nặng rồi
Duyên tình thuở nọ níu đời tôi
Âm thầm đợi ngóng hồn đang trỗi
Khắc khoải trông chờ dạ đã trôi
Chạnh nghĩ đêm về trăng thức hỏi
Lơ dò sáng dậy lưỡi buồn môi
Nào ưa ngũ độ chi mà mỏi
Mất nghĩa suôn vần bỏ cuộc thôi
Duyên tình thuở nọ níu đời tôi
Âm thầm đợi ngóng hồn đang trỗi
Khắc khoải trông chờ dạ đã trôi
Chạnh nghĩ đêm về trăng thức hỏi
Lơ dò sáng dậy lưỡi buồn môi
Nào ưa ngũ độ chi mà mỏi
Mất nghĩa suôn vần bỏ cuộc thôi