Mãi ngóng thường niên ở cận bờ
Đêm nằm nghĩ dáng giọng người mơ
Đành thương lỡ phận luôn cầu nhớ
Vọng tưởng hờn tim vẫn ước chờ
Bữa ấy ngày đi chàng hẹn vẩn
Hôm rồi tháng lại kẻ đùa vơ
Làm cho phượng rũ rơi từng chiếc
Dạ ngẩn hồn đau trí đã phờ
Đêm nằm nghĩ dáng giọng người mơ
Đành thương lỡ phận luôn cầu nhớ
Vọng tưởng hờn tim vẫn ước chờ
Bữa ấy ngày đi chàng hẹn vẩn
Hôm rồi tháng lại kẻ đùa vơ
Làm cho phượng rũ rơi từng chiếc
Dạ ngẩn hồn đau trí đã phờ