Bỡ ngỡ xưa yêu chốn cuối trời
Từng làm mắt nhớ đẫm mưa rơi
Trông chi dáng ấy càng buồn kẻ
Ngập vậy hôm kia cứ xót người
Dẫu vẫn hình nồng trong ngóng đắm
Mà hoài bóng thắm giữa mong vơi
Thầm thì tiếng nói con tim lặng
Cũng mãi ai say tại mộng đời
Song thanh