Nẻo phận ngăn đầu cuối bến Tương
Ôm trăng dỗ giấc những đêm trường
Cung đàn thuở ấy hồn nuôi dưỡng
Tiếng hát hôm nào dạ vấn vương
Cuộc sống từng ngày trôi chán được
Tình yêu mỗi phút lắng ê chường
Niềm riêng nhốt kín hoài tâm tưởng
Ngóng đợi tin người mãi biệt phương
Nhất Vận