Buồn đau cái cảnh mãi trông nhờ
Nghĩa vợ ân chồng chỉ muốn mơ
Hẹn bữa trao tình sao chẳng nhớ
Thề hôm gửi phận đã không chờ
Đôi lần thả tiếng phang ngoài chợ
Mấy bận buông lời quẳng chỗ thơ
Tưởng sẽ tơ hồng nhưng cứ nợ
Hờn trăng lẻ bóng những đêm mờ
Nghĩa vợ ân chồng chỉ muốn mơ
Hẹn bữa trao tình sao chẳng nhớ
Thề hôm gửi phận đã không chờ
Đôi lần thả tiếng phang ngoài chợ
Mấy bận buông lời quẳng chỗ thơ
Tưởng sẽ tơ hồng nhưng cứ nợ
Hờn trăng lẻ bóng những đêm mờ