Thu nhờ hẹn nắng giỡn vờn cây,
Gợn bóng hình xưa nghĩa tỏ bầy
Mù mịt lối thương vườn ngả đó
Tối mờ đường mến cảnh vào đây
Ru hời tiếng mẹ lòng tràn đẫy
Vãn gợi lời cha dạ vướng đầy
Bù được chữ thơm tình rộng mở
Thu nhờ hẹn nắng giỡn vờn cây.
Thuận nghịch độc