Nghe buồn rũ rượi lúc chiều sương
Lặng lẽ ngày rơi ở cuối đường
Hạ trải gieo sầu duyên kiếp lỡ
Thu về gợi tủi cõi lòng vương
U hoài vạn thuở âm thầm nhớ
Khắc khoải muôn đời lạnh lẽo thương
Viễn xứ vơi đầy đong kỷ niệm
Tình phai ái nhạt rã xuân hường
NHẠT PHAI