Nđt
Những ánh trăng vàng bị thả rơi
Buồn sâu nỗi nhớ chả buông lời
Tiêu điều xóm nhỏ trăm mùa đợi
Quạnh quẽ làng đông thế kỷ vời
Chẳng có khi nào nhân nghĩa vợi
Hay ràng thuở đấy phận tình vơi
Cầu sao lấy được hồn luôn khởi
Muốn trọn sau này thỏa mãn khơi
Buồn sâu nỗi nhớ chả buông lời
Tiêu điều xóm nhỏ trăm mùa đợi
Quạnh quẽ làng đông thế kỷ vời
Chẳng có khi nào nhân nghĩa vợi
Hay ràng thuở đấy phận tình vơi
Cầu sao lấy được hồn luôn khởi
Muốn trọn sau này thỏa mãn khơi