Ôm buồn lặng lẽ cứ dài rong
Thoảng gió tình bay cuộn nỗi lòng
Mấy thuở hờn duyên này rũ đọng
Bao lần dỗ ái nọ hờn đong
Hoài ngơ ngẩn vậy từng con sóng
Lại thẫn thờ sao chỉ mắt tròng
Vẫn ảo say chiều xưa gợi bóng
Như bờ mãi nhớ nẻo thuyền mong
Thoảng gió tình bay cuộn nỗi lòng
Mấy thuở hờn duyên này rũ đọng
Bao lần dỗ ái nọ hờn đong
Hoài ngơ ngẩn vậy từng con sóng
Lại thẫn thờ sao chỉ mắt tròng
Vẫn ảo say chiều xưa gợi bóng
Như bờ mãi nhớ nẻo thuyền mong
Như bờ mãi nhớ nẻo thuyền mong
Dẫu gửi lời yêu khiến lệ tròng
Nghĩ cả dòng thơ còn thắm đọng
Trao dần chốn hạ nữa mòn đong
Niềm đau tưởng nãy theo triền sóng
Mộng nẫu chờ kia để giấc lòng
Bởi nặng vai gầy do giữ bóng
Ngây nhìn lá đổ vẫy ngày rong
Dẫu gửi lời yêu khiến lệ tròng
Nghĩ cả dòng thơ còn thắm đọng
Trao dần chốn hạ nữa mòn đong
Niềm đau tưởng nãy theo triền sóng
Mộng nẫu chờ kia để giấc lòng
Bởi nặng vai gầy do giữ bóng
Ngây nhìn lá đổ vẫy ngày rong