( Nđt)
Nợ cũ ôm lòng chẳng ích chi
Tình yêu đã nhạt hỏi ra gì...
Trăng vàng lẻ bóng quên người đợi
Rượu trắng lưng bầu tiễn kẻ đi
Lạnh lẽo thời gian vừa xót bởi
Mờ phai kỷ niệm bỗng đau vì
Thôi thì trả hết cho ngày nhẹ
Dẫu biết đêm dài lệ phủ mi
Tình yêu đã nhạt hỏi ra gì...
Trăng vàng lẻ bóng quên người đợi
Rượu trắng lưng bầu tiễn kẻ đi
Lạnh lẽo thời gian vừa xót bởi
Mờ phai kỷ niệm bỗng đau vì
Thôi thì trả hết cho ngày nhẹ
Dẫu biết đêm dài lệ phủ mi