Anh còn vấn vít một bài thơ
Tưởng gốc bằng lăng đứng đợi chờ
Khác nẻo chia đường hoài kết mộng
Riêng trường rẽ lối mãi ươm mơ
Tây Hồ ngắm cảnh quên hôm sớm
Bách Thảo du chân lãng phút giờ
Tuổi ngọc hồn nhiên nào có biết
Sau mình bão nổi nát duyên tơ.
buixuanphuong09
22:24 - 23/05/2021