Dạ trải khơi niềm những lúc đau
Người nơi viễn xứ ruột gan nhàu
Vun bồi đã cạn xa làng trước
Lắng đọng đâu còn trả nghĩa sau
Giữa cảnh đêm về trăng nhạt bóng
Ngoài sân phượng rũ sắc phai màu
Duyên tình lỗi nhịp hoài vương vấn
Biển rộng nên đành mãi vắng nhau.
Người nơi viễn xứ ruột gan nhàu
Vun bồi đã cạn xa làng trước
Lắng đọng đâu còn trả nghĩa sau
Giữa cảnh đêm về trăng nhạt bóng
Ngoài sân phượng rũ sắc phai màu
Duyên tình lỗi nhịp hoài vương vấn
Biển rộng nên đành mãi vắng nhau.