Ôi trời! Cứ mãi cái vần ÔNG
Hết tứ Vân gieo lại đến Hồng
Sếp Thoại kho đầy xem thấy có
Xuân Bùi bụng rỗng ngẫm ra không
Hai nàng bút mạnh mong ngăn bể
Một lão thơ còm định nhẩy sông
Tựa gốc cây già khi sắp đổ
Quây rào chắn dậu chặn quanh hông!
Vui thơ VNTH