Đường khuya quạnh quẽ chả sao trời
Để bóng trăng vời lạnh phố thêm
Nhạt nhẽo duyên hờ tim rẽ ngả
Đìu hiu mộng héo nghĩa rơi thềm
Anh buồn lối đó hờn chưa lặng
Bậu xót nơi này nhớ chẳng êm
Khúc nhạc âm thầm bên ngõ tủi
Màn sương chát đắng rượu say mềm
Cô Nhạn Xuất Quần