Chân trời sắp tắt ánh tà dương
Lữ thứ kìa ai bước dặm trường
Khắc khoải nơi nhà niềm khổ vướng
U hoài chốn nọ dạ sầu vương
Miền kia bạn hữu còn mơ tưởng
Đất mẹ anh em vẫn nhịn nhường
Chí thiện tâm hiền vươn mọi hướng
Mà “chùm khế ngọt” nặng yêu thương.
(Hoạ đảo một vận)