Trần gian mỏi bước ngẫm câu tình
Giữa đục trong tìm ánh nguyệt minh
Thả vận hoài mơ nào nệ cóc
Ươm hương vẫn tỏa chẳng lo sình
Bần thần lạc chốn vì cam nợ
Héo hắt nhầm thời bởi trót sinh
Trí vững an nhiên tròn hiếu đạo
Nhàn thân huyễn ảo chỉ riêng mình
Bài họa