Xin thưa: cũng hiểu ý tình này
Chịu cảnh cô phòng đã bấy nay
Đám nhóc ngây thơ cần gắng dạy
Nhà neo khốn khó phải chăm cày
Xuân đi vụt hết mà nào rõ
Hạ đến qua dần vẫn chẳng hay
Mấy bác lòng thương nên gợi “chuyện”
Làm sao khỏi rạo rực đêm ngày!
Thơ Vui